‘Bệnh’ vượt chi kinh niên của các kỳ Olympic

Thế vận hội mùa hè Paris 2024: Bữa tiệc tốn kém

Thế vận hội mùa hè Paris 2024 đã chính thức khai mạc tại Pháp vào tuần trước. Với sự tham gia của khoảng 10.000 vận động viên, 8,6 triệu vé được bán ra và hàng tỷ người xem truyền hình trên toàn thế giới, sự kiện này đã thu hút sự chú ý lớn. Tuy nhiên, đằng sau sự huy hoàng của lễ hội thể thao là một thực tế phũ phàng: chi phí tổ chức Olympic cực kỳ tốn kém.

Chi phí vượt ngân sách: Một vấn đề dai dẳng

Theo nghiên cứu của Đại học Oxford, từ những năm 1960, mọi thành phố đăng cai Thế vận hội đều phải đối mặt với tình trạng vượt chi ngân sách đáng kể. 5 trong số 6 kỳ Thế vận hội gần nhất (mùa hè và mùa đông) đã vượt chi hơn 100% so với dự kiến ban đầu, sau khi điều chỉnh theo lạm phát. Paris 2024 cũng không ngoại lệ. Dự kiến chi phí tổ chức Olympic Paris 2024 lên tới khoảng 8,7 tỷ USD, vượt chi 115% so với ngân sách ban đầu. Con số này chưa bao gồm các khoản đầu tư vào cơ sở hạ tầng đô thị và giao thông.

Các kỳ thế vận hội “khủng” về chi phí

Tình trạng vượt chi của Paris 2024 không phải là tệ nhất trong lịch sử Thế vận hội mùa hè. Barcelona 1992 và Rio de Janeiro 2016 đã ghi nhận tỷ lệ vượt chi lần lượt là 266% và 352% so với ngân sách đề ra. Thế vận hội mùa đông cũng không ngoại lệ, với Sochi 2014 tiêu tốn kỷ lục 28,9 tỷ USD, vượt chi 289%. Lillehammer 1994, mặc dù tổng chi phí thấp hơn, vẫn vượt chi 277%.

Cuộc đua đăng cai: Chi phí khổng lồ và thao túng ngân sách

Cuộc đua giành quyền đăng cai Thế vận hội cũng khốc liệt không kém cuộc thi chính. Các thành phố thường chi hàng trăm triệu USD cho quá trình đấu thầu. Khi giành được quyền đăng cai, chi phí thường tăng vọt vượt xa ước tính ban đầu. Theo nhà kinh tế học Andrew Zimbalist, tổng chi phí của Bắc Kinh 2008 hơn 40 tỷ USD, Sochi 2014 hơn 50 tỷ USD và Rio 2016 tầm 20 tỷ USD. Ông cũng chỉ ra rằng việc tính toán chi phí sự kiện rất dễ bị nước đăng cai thao túng. Một số chi phí gián tiếp không được đưa vào ngân sách chính thức và một số chi phí hoạt động trực tiếp cũng bị loại khỏi sổ sách.

Paris: Cơ sở hạ tầng sẵn có và chiến lược tiết kiệm

Paris có lợi thế là sở hữu cơ sở hạ tầng hiện có. Khoảng 95% địa điểm được sử dụng trong Thế vận hội đã tồn tại trước khi Paris giành quyền đăng cai. Chỉ có ba địa điểm mới được xây dựng: Làng Olympic, Trung tâm thể thao dưới nước và khu thể dục dụng cụ & cầu lông. Paris cũng đang áp dụng chiến lược tiết kiệm và xanh hơn, phù hợp với “Chương trình nghị sự 2020” của IOC. Làng Olympic Paris sẽ được chuyển đổi thành văn phòng và nhà ở sau khi Thế vận hội kết thúc.

Tương lai của Thế vận hội: Cần những thay đổi căn bản

IOC đang tìm cách đảm bảo tính khả thi của Thế vận hội trong tương lai. Los Angeles 2028 cũng đang theo đuổi chiến lược “Không xây dựng”, dựa vào cơ sở hạ tầng sẵn có. Tuy nhiên, một số nhà kinh tế cho rằng cần những động thái quyết liệt hơn để Thế vận hội thực sự bền vững và lành mạnh về tài chính. Một ý tưởng được đưa ra là chỉ định một thành phố duy nhất hoặc luân phiên giữa một vài thành phố để chuyên dùng đăng cai Olympic.


Nguồn: https://vnexpress.net

Xem bài viết gốc tại đây

Leave a Comment

Scroll to Top