Tổng quan về EPR tại Việt Nam
Trách nhiệm mở rộng của nhà sản xuất (EPR) là một chính sách quan trọng được quy định trong Luật Bảo vệ môi trường và Nghị định 08/2022, được phát biểu bởi ông Phan Tuấn Hùng tại tọa đàm diễn ra vào ngày 26/12. EPR yêu cầu các nhà sản xuất và nhập khẩu phải hỗ trợ tài chính cho việc thu gom và xử lý chất thải từ 1/1/2022 và phải tham gia vào hoạt động tái chế từ 1/1/2024. Điều này đặc biệt áp dụng cho các sản phẩm và bao bì có chứa chất độc hại hoặc khó tái chế, nhằm giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường. Với tổng số tiền 1.500 tỷ đồng đã được nộp vào Quỹ Bảo vệ môi trường, EPR đã bước đầu mang lại sự thay đổi tích cực trong ngành tái chế tại Việt Nam.
Quy định tài chính và sử dụng nguồn tiền EPR
Các tổ chức và cá nhân sản xuất, nhập khẩu cần đóng góp tài chính vào Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam dựa trên khối lượng sản phẩm hoặc bao bì. Hiện tại, Việt Nam vẫn chưa ban hành định mức cụ thể về khoản đóng góp này. Bộ Tài nguyên và Môi trường cùng Bộ Tài chính đang xây dựng phương án quản lý nguồn tiền, đảm bảo công khai và đúng mục đích. Khoản thu từ trách nhiệm thu gom và xử lý chất thải sẽ được sử dụng cho các dự án thu gom và xử lý chất thải, đặc biệt hỗ trợ cho các tỉnh miền núi khó khăn trong việc đầu tư hạ tầng.
Ảnh hưởng của EPR đối với ngành tái chế
Chính sách EPR đã tác động tích cực đến ngành tái chế tại Việt Nam, thúc đẩy các nhà sản xuất thay đổi thiết kế bao bì để thân thiện với môi trường. Nhiều doanh nghiệp nước ngoài đang quan tâm đến thị trường tái chế Việt Nam, trong khi doanh nghiệp nội địa cũng gia tăng sản lượng tái chế. Công ty cổ phần nhựa tái chế Duy Tân, ví dụ, đã tăng sản lượng thu gom lên 180 tấn nhựa, tương đương 14 triệu chai mỗi ngày. EPR không chỉ tạo ra cơ hội cho ngành tái chế mà còn đi kèm với các ưu đãi về thuế và tín dụng cho các dự án tái chế trong tương lai, góp phần bảo vệ môi trường và phát triển bền vững.
Nguồn: https://vnexpress.net
Xem bài viết gốc tại đây